Tuần trước, kênh Star Movies có chiếu một bộ phim tôi rất thích: Race – Cuộc đua. Jesse Owens là một thanh niên da màu, người đầu tiên trong gia đình được đi học đại học và ở đó được phát hiện ra khả năng tuyệt vời về chạy tốc độ. Câu chuyện tiếp theo kể về con đường anh đến với Thế vận hội Olympics 1936 tại Đức, với những giằng xé bởi sự cản trở từ chính cộng đồng người da màu do họ vẫn còn bị phân biệt chủng tộc ngay trên chính đất Mỹ, nỗi lo sợ thất bại, và nhiệm vụ thi đấu để đối mặt với viễn cảnh của Adolf Hitler về chủng tộc Aryan thượng đẳng.
Cuối cùng Jess lên đường, giành 4 HCV, bôi tro trát trấu vào mặt Hitler và trở thành VĐV điền kinh vĩ đại nhất trong lịch sử nước Mỹ. Điều thôi thúc anh hành động đó là “chỉ trong 10s trên đường đua đó, tôi không vì phải vì ai cả, tôi hoàn toàn tự do và sống trọn với đam mệ chạy của mình”.
Nam – cô bạn đại lý Cruzee Thái Lan của tôi, có lần kể chuyện – Long ạ, có một phụ huynh làm tớ không thấy thoải mái. Anh ấy lập một đội các phụ huynh chuyên để đi đoạt cúp, độ xe các kiểu, nên Cup nào cũng chỉ loanh quanh mấy bạn trong đội đó đoạt giải (ở Thái Lan tổ chức 3-4 tuần 1 mini Cruzee Cup ở một địa điểm khác nhau), phải trường hợp có bạn khác đoạt Cup là họ rất hậm hực, khó chịu. Mình mới tư vấn – Nam ạ, bạn cứ gặp cậu đấy, nói là “Cảm ơn anh đã đồng hành cùng nhiều kỳ Cruzee Cup, hiện giờ các bé trong nhóm đã ở một đẳng cấp hoàn toàn khác, và các bạn thì không ở đẳng cấp đó, không còn là những đối thủ xứng tầm nữa, đã đến lúc anh cần tìm cho các bé những thử thách lớn hơn”. Nam thích chí, cười, bảo Chí lý.
Tôi và Nam thường có cùng quan điểm như vậy.
Đợt trước có video giải đua ở Nhật, với các bé bao bố kín mít, đua trên đường trải nhựa với tốc độ và kỹ thuật khủng khiếp. Hai đứa cùng ngồi phân tích tại sao cái video lại viral nhanh như vậy và chúng tôi có thể học hỏi điều gì cho Cruzee. Kết luận đưa ra là chúng tôi sẽ không làm các giải đấu theo kiểu “extreme” và pro như vậy. Điều chúng tôi hướng tới là các hoạt động mang tính gia đình và “nghiệp dư” hơn.
Ở Cruzee Cup, bên cạnh những VĐV lao vút đi như tên bắn, sẽ có những VĐV đứng yên tại vạch xuất phát khóc ngon lành, sẽ có những VĐV lơ đãng ngắm flycam trên đầu, sẽ có những VĐV vừa thong dong đi vừa ngoảnh cười nhìn mẹ, sẽ có những VĐV đang dẫn đầu sẽ dừng lại chờ bạn đi cùng cho vui.
Việc luôn dẫn đầu cuộc đua không quan trọng bằng việc hưởng thụ niềm vui được chạy trong đường đua cùng bạn bè.
Việc vượt qua các bạn không quan trọng bằng vượt qua chính bản thân mình, để rồi ngày hôm nay bé làm được những điều mà hôm qua bé chưa làm được.
Việc về vị trí thứ mấy không quan trọng bằng việc quây tụm cùng gia đình và bè bạn, được hò reo, được cổ vũ, được động viên, được khích lệ, được vỗ tay, được hi-5, được ôm thật chặt và được trào nước mắt vì niềm vui và hạnh phúc.
Bởi vì khoảnh khắc chứng kiến con trưởng thành là khoảnh khắc vô giá. Bạn rất khó có thể tái tạo một trải nghiệm như Cruzee Cup cho con mình.
Ở lứa tuổi nhi đồng thối tai này, mọi hành động của bạn nếu không xuất phát từ việc giáo dục cho con khả năng vượt lên bản thân và tinh thần thể thao lành mạnh sẽ làm hỏng đứa trẻ. Sự ganh đua hơn thua và những mục tiêu mang tính vật chất sẽ đánh mất đi sự trong sáng, tạo áp lực và khiến trẻ hiểu sai ý nghĩa của cuộc sống. Một thời điểm nào đó trong cuộc đua, nếu bạn thấy dường như có điều gì đó cản trở con bạn tiến đến giải thưởng, giây phút đó bạn sẽ cảm thấy mình lạc lõng.
Suy cho cùng, có lẽ chính người lớn cũng phải học những điều đó.
À, mà tý quên, bạn cho con tham dự Cruzee Cup vì điều gì